Là một gã trẻ tuổi ương bướng, khi đó tôi nghĩ rằng tôi đã biết tất cả; nhưng khốn nỗi, tài khoản ngân hàng của tôi lại nói điều khác hẳn.Nhưng một phần khác lại hét lên: “Ừ, nhưng tôi sẽ phải kéo cày như một con trâu! Sung sướngHãy luyện tập để trở thành người biết đón nhận.Và khi chúng ta để cho chính mình được tỏa sáng thì trong vô thức chúng ta đã kêu gọi người khác làm điều tương tự.Những từ đó là: “Tôi biết rồi”.Những người này cho rằng nếu thiên hạ muốn những thứ họ có thì bằng cách nào đó người ta phải tìm đến họ.Nếu những nạn nhân không đổ lỗi thì bạn sẽ thấy họ là người hay bao biện hoặc lý giải tình huống của mình bằng những lời như: “Với tôi, tiền không phải là thực sự quan trọng”.Thứ nhất, đó không phải là xe của tôi.Thật thú vị khi chuyện lại diễn ra như thế.khác biệt lớn nhất cũng là những nhà lãnh đạo tốt nhất.
