Nên không ai có lỗi.Bây giờ tôi đang ở trong vườn thú.Ngồi im cho mọi người thi thoảng tha hồ giật tóc, vò đầu, véo tai âu yếm.Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ.Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình.Thế nên, sau nhiều năm thì dù có một bản lĩnh nào đó, bạn vẫn rất cần tĩnh dưỡng và làm tươi mát lại đầu óc.Nhưng lại lo sẽ chết yểu và lãng nhách khi mới vào quá nông.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.Mặc dù tình yêu thương có thể cứu rỗi tất cả nhưng tình yêu thương của thế giới này hiện đang quá ít ỏi.Nhưng bạn luôn có cảm giác mình chẳng phải là nghệ sỹ.
