Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận.Mất thương hiệu hơi bị phiền.Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.Đó cũng là một thứ trói buộc.Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường.Tôi để vài ngày trôi đi.Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối.Mình được khóc cho mình.Bạn đã thực sự dấn thân rồi.Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai.