Bạn không thề yêu người bạn tình vào lúc này và rồi lại công kích người ấy vào lúc khác.Khá phổ biến là các phương tiễn để đạt đến cứu cánh đấy luôn luôn vẫn là nô dịch, hành hạ, tra tấn, và giết chóc trong hiện tại.Tôi thấy mình bị hút vào một khoảng không trống rỗng, như thể khoảng trống ấy ở bên trong chứ chẳng phải bên ngoài người tôi.Nhưng ý nghĩa và tình cảm mà bạn có về chính cuộc đời mình lúc ấy trở thành cực kỳ tiêu cực và tự hủy hoại.Hầu hết các thứ xảy ra sau đó đều tự động và không còn chủ ý được nữa.Mỗi khi tạo được một khoảng hở trong dòng chảy của tâm trí của bạn.Con đường khổ giá hay con đường thập tự giá (the way of the cross) bạn đề cập là con đường dẫn đến giác ngộ của người xưa, và mãi đến gần đây nó vẫn là con đường duy nhất.Nhưng cái làm tôi ghê tởm nhất chính là sự tồn tại của bản thân mình.Nó là một khái niệm trừu tượng.Bạn chỉ đề cập đến quá khứ khi nào nó tuyệt đối thích hợp với hiện tại.
