Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày).Hắn biết vì hắn đã từng.Chả muốn xin lỗi độc giả nữa.Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau.Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều.Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi.Ta cũng được đi câu.Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đườngTrong những tháng ngày mệt mỏi, bạn thường tưởng trí nhớ của mình suy giảm nhưng việc nhớ các giấc mơ giúp bạn hơi vững lòng rằng bạn còn đang phát triển hơn và việc quên cái này cái kia đơn giản là vì bạn đang bận nhớ tất cả.Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống.