Khi tôi lái xe về nhà, tôi đã tự hỏi mình một cách đầy mỉa mai:Mặc cho sau đó cô ấy khen, tôi biết chương đó của tôi là một địa ngục.Cô ấy nhắc lại đúng nguyên văn những lời tố cáo của nhà báo.Bạn vừa gặp một ai đó và, khi trò chuyện được ba mươi giây, nhưng bạn thấy cứ như thể bạn chưa bao giờ nghe tên của họ.Nếu không, hãy dang rộng cánh tay, nhưng hãy giữ khuỷu tay sát chỗ thắt lưng của bạn.Cảm ơn, Ethan, hoặc Mình rất mong nhận được tin của cậu, Ethan.Nhưng tôi rất thích.Nghe như có vẻ không thể được?Lúc đó giả sử bạn không phải là người được mời, mà là người mời.Hãy gọi lại cho mình vào một lúc nào đó để kể cho mình nghe nhé.